Nói xong chuyện chính, Bùi Nguyên Minh lại dặn dò một lát, phái thêm người nhanh chóng tăng tiến độ thi công ở biệt thự.
Dù sao chỉ sửa lại phạm vi nhỏ mà thôi, mấy ngày là xong, không cân biến thành quá phức tạp.
Nhưng Tần Ý Hàm cũng nghiêm túc nói, bây giờ ngay cả thủy tinh chống đạn, cửa bắn ngược đều phải chuẩn bị cẩn thận, tránh cho mỗi lần đều bị người ta đánh mở cửa sổ.
Nghe thấy thế, Bùi Nguyên Minh thật sự không biết nói gì.
Từ khi biệt thự số một này theo mình luôn gặp tai nạn, lúc này mới có mấy ngày, đã bị người ta tới cửa bao nhiêu lần? Không sửa lại đồ cứng rắn thật sự không được, lần nào cũng phải sửa một lần, cũng vô cùng phiền phức.
Hơn nữa Kashima Shinto Ryu của Đảo Quốc còn hạ lệnh giết với mình, kế tiếp chỉ sợ cũng không an ổn.
Vừa nghĩ tới đây, Bùi Nguyên Minh đã có kích động nhân lúc tối nay phá đạo quán của Kashima Shinto Ryu ở thủ đô.
Nhưng nghĩ tới có một số việc không phải đánh giết có thể giải quyết, Bùi Nguyên Minh mới kìm nén xuống.
Xử lý xong việc này, Bùi Nguyên Minh thở dài một hơi, chạy vào phòng tắm tắm rửa, lúc anh thay quần áo ngủ định nằm xuống, có người gõ cửa phòng.
Bùi Nguyên Minh sửng sốt một lát, nghĩ tới Hạ Vân theo bản năng, cũng không nghĩ nhiêu mà mở cửa phòng.
Nhưng ngay sau đó, một bóng dáng thơm ngào ngạt tiến vào.
Bùi Nguyên Minh xoay người, sau đó không biết phải nói gì.
Người xuất hiện trong phòng anh không phải là Hạ Vân, mà là Miwa Fujiwara mới tắm được nửa.
Lúc này giả giặc tây dùng khăn tắm quấn quanh cơ thể, trên tóc còn nhỏ nước, lộ ra hai tay và hai chân sáng như ngọc, khiến người ta không nhịn được muốn chơi đùa thật tốt.
Lúc này cả người cô ấy tràn ngập hấp dẫn lạ kỳ.
Bùi Nguyên Minh lấy lại tinh thần, lạnh lùng nói: “Cô Fujiwara, có chuyện gì sao?”
“Anh Bùi, ngại quá, phòng tắm của tôi không có nước ấm, tôi còn chưa tắm rửa!”
“Tôi mượn phòng tắm của anh một lát, anh không có ý kiến đúng không?”
Sau khi nói xong, cô ấy không cho Bùi Nguyên Minh cơ hội từ chối, mà xông thẳng vào phòng tảm, mở nước ấm tắm rửa.
Phòng tắm được thiết kế bằng thủy tinh mờ, Miwa Fujwara không dùng mành che lại, khiến người ta thấy rõ bóng người yểu điệu không ngừng lắc lư ở bên trong.
Bùi Nguyên Minh khẽ nhíu mày, dời tầm mắt nói: “Cô Fujiwara, không có nước ấm, cô có thể đi tìm Triệu Thanh Hạm”
“Đến chỗ tôi tảm không thích hợp lắm, hai chúng ta không quen.”
//