Bùi Nguyên Minh nhìn lướt qua, lúc nâng chén trà lên thì lạnh nhạt liếc mắt nhìn trợ lý Thái một cái.
Ánh mắt lạnh nhạt khiến toàn thân trợ lý Thái cứng đờ, tuy Bùi Nguyên Minh chưa nói câu nào, nhưng cô ta biết rất rõ, nếu mình dám ăn nói linh tinh, đợi chờ mình sẽ có kết cục thế nào.
Mà cảnh tượng Uông Vĩ Thành và Thanh Hư đạo trưởng vô cùng cung kính mang đồ ăn, dâng trà cho Bùi Nguyên Minh, lại càng khiến trợ lý Thái rung động tới cực hạn.
Tuy cô ta không biết Bùi Nguyên Minh có thân phận gì, nhưng có thể khiến đám Uông Vĩ Thành kiêng kị như vậy, đã nói lên vấn đề! Hơn nữa lúc này cô ta lập tức suy nghĩ cẩn thận, vừa rồi Uông Vĩ Thành và Thanh Hư đạo trưởng không phải nể mặt Biên Bất Phụ! Mà là cho Bùi Nguyên Minh mặt mũi! Vừa nghĩ tới đây, cô ta hạ quyết tâm, nhất định phải chôn chuyện hôm nay vào bụng! Loại người thích phú quý như cô ta có một ưu điểm, đó chính là biết mình chỉ là nhân vật nhỏ.
Gặp phải người yếu hơn mình, bọn họ sẽ nghĩ tất cả biện pháp giãẫm đối phương dưới chân.
Mà gặp người mạnh hơn mình, thì câm như hến, căn bản không dám đắc tội đối phương.
Bởi vì cô ta biết rõ hậu quả làm như vậy.
Lúc Bùi Nguyên Minh ăn cơm xong vê phòng VỊP, đám người Triệu Thanh Hạm đã ăn xong.
Bữa cơm này tuy Bùi Nguyên Minh không ở đây, nhưng nhìn gương mặt hồng hào của Biên Bất Phụ, anh cũng đoán ra được vừa rồi lúc ăn cơm, những người này thổi phồng Biên Bất Phụ như thế nào.
Sau khi ăn cơm xong, mọi người rời đi, Hạ Vân vẫn kiên trì không cần Biên Bất Phụ làm cận vệ, mà kéo Bùi Nguyên Minh lên xe của cô ấy.
Sắc mặt Biên Bất Phụ có chút khó coi, nhưng vẫn tác phong nhanh nhẹn lên xe của Triệu Thanh Hạm.
Đáng nhắc tới chính là, sau khi Triệu Thanh Hạm trở nên nổi tiếng, vậy mà đổi một chiếc xe Rolls
- Royce màu đỏ, không biết chiếc xe này của cô ta là trả góp, hay thuê tới.
Dù sao Bùi Nguyên Minh suy đoán, với gia thể của cô ta sẽ không đủ sức chỉ như vậy.
Trong xe, Bùi Nguyên Minh liếc mắt nhìn Biên Bất Phụ một cái, cau mày nói: “Rốt cuộc Biên Bất Phụ này sao lại như vậy?”
Mũi Hạ Vân hơi nhăn lại, sau đó cô ấy nói khẽ: “Tổng giáo đầu của tôi, anh đừng quên, người này là anh sắp xếp tới bảo vệ tôi đấy!”
“Kết quả mới quen một tiếng đã muốn nắm tay tôi!" “Quen hai tiếng đã muốn vào phòng tôi”
“Bị tôi đá ra một cái, lại bảo người đuổi đi xong, hôm nay anh ta còn dám tới, thật sự không biết vì sao da mặt anh ta lại dày như thế, vậy mà còn dày hơn tường thành”
Bùi Nguyên Minh nghe thấy thể không nói gì, anh gửi một tin nhắn đi, trực tiếp mắng Viên Cảnh Thiên một trận.
Tuy bảo anh ta tìm người trong giang hồ tới bảo vệ Hạ Vân, nhưng lại tìm loại mặt hàng này?