Trịnh Khánh Vân lộ ra nụ cười tái nhợt, sau đó có chút lo lắng nhìn ra giữa sân.
Đạo diễn Trần Duy Nghĩa đang vây quanh Lý Nhược Nam, nhìn nhân viên y tế xử lý vết thương cho cô ta.
Lý Nhược Nam bị đập đến mức hôn mê, đang cấp cứu khẩn cấp, tiếp theo còn phải đưa cô ta đến bệnh viện.
Cảnh tượng này khiến cho Trịnh Khánh Vân hoàn toàn hoảng sợ, chính mình không phải đại minh tinh gì, nếu như bị đập trúng, chỉ sợ sẽ không ai cấp cứu cho như vậy, nói không chừng lúc đưa đến bệnh viện thì cái mạng nhỏ đã sớm không giữ được.
“Nhược Nam, em sao thế? Đã xảy ra chuyện gì với em vậy?”
Lúc này một người đàn ông mặc âu phục bụng phệ đi tới, người này dân theo một vài người phụ nữ xinh đẹp, vẻ mặt sốt ruột nhìn Lý Nhược Nam, vẻ mặt vô cùng khó coi.
Đám người Trần Duy Nghĩa nhìn thấy thế vội vàng đi qua đón, gọi một tiếng tổng giám đốc Tiên.
“Người kia là chồng của Lý Nhược Nam, nghe nói là lớn hơn cô ta hai mươi tuổi, là tổng giám đốc của một công ty bất động sản, còn tham dự vào hạng mục khu biệt thự Hương Sơn nữa, rất giàu có.”
“Nghe nói Lý Nhược Nam có thể phát triển như bây giờ cũng là vì có ông chồng giàu có này, chẳng qua chồng của cô ta cũng không phải là hạng người tốt lành gì, trước đó từng có scandal với rất nhiều ngôi sao”
“Nhưng Lý Nhược Nam này thật đúng là lợi hại, có thể trèo lên trên ”
“Nghe nói chồng cô ta rất cưng chiều cô ta, hôm nay gặp phải loại chuyện này, chỉ sợ đạo diễn Trân sẽ gặp xui xẻo rồi”
Một đám chị em trong đoàn làm phim nhỏ giọng buôn chuyện.
Lúc đầu Lý Nhược Nam cũng giống như bọn họ, chỉ là diễn viên quân chúng mà thôi, thế nhưng chính vì bởi dáng dấp của cô ta xinh đẹp, hơn nữa lại bỏ ra nhiều nỗ lực, thế mà câu được một tỷ phú.
Tất cả mọi người đều có chút hâm mộ, mặc dù tuổi tác của người đàn ông này có thể làm ba của Lý Nhược Nam.
Nhưng vấn đề là người ta có rất nhiều tiền.
Lúc này người đàn ông bụng phệ kia không ngừng răn dạy đạo diễn Trân, dáng vẻ như dạy dỗ con trai.
Mà Trần Duy Nghĩa
- Người luôn luôn có dáng vẻ cao cao tại thượng trong đoàn làm phim, lúc này đang cúi đầu khom lưng giải thích gì đó, đồng thời còn không nhìn về phía bên Trịnh Khánh Vân.
“Khánh Vân, hình như tình hình không đúng lắm”
“Con người của đạo diễn Trần này luôn vô trách nhiệm, tôi nhìn dáng vẻ đó của gã ta, chắc hẳn muốn đẩy trách nhiệm cho cô đấy”
“Cô nhanh đi lấy khẩu cung, tránh gã ta đi, ông chồng này của Lý Nhược Nam cũng không phải người bình thường gì, nếu như ông ta bắt cô để trút giận, cô cũng không có chỗ mà kêu oan đâu.
- -----------------