Ngày hôm sau.
Trung tâm hội nghị Dương Thành đang chuẩn bị cho ngày hội chiêu gọi đầu tư với khí thế sục SÔI.
Hiện tại số lượng doanh nghiệp trong và ngoài nước đăng ký tham gia đã vượt qua một nghìn doanh nghiệp rồi.
Có thể nói, đây được tính là một trong những ngày hội chiêu gọi đầu tư có quy mô lớn nhất trong lịch sử.
Từ sáng sớm, Lâm Sa Sa cùng với các đồng nghiệp của cô ta đã đi tới Trung tâm hội nghị.
“Sa Sa à, bố nuôi đã tới Dương Thành rồi, chút nữa sẽ cùng với Châu Kiến Bình, nhân vật hàng đầu làm trong hệ thống giáo dục tới gặp cố vấn Bùi, hôm nay con phải nắm chắc thời cơ tốt đó nhét”
“Ngoài người ra thì dự án nghiên cứu khoa học đó con cũng phải lấy được!”
Lý Chính Bình, phó hiệu trưởng của trường đại học Thủ đô, bố nuôi của Lâm Sa sa, đặc biệt gọi một cuộc điện thoại tới cho cô ta.
“Bố nuôi cứ yên tâm, con nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ!”
“Trên thể giới này, chưa từng có người đàn ông nào mà con không giành được cải”
Lúc này, Lâm Sa Sa đã trang điểm xinh đẹp, trong lòng vui sướng.
Đối với nhan sắc của bản thân, cô ta vẫn luôn rất tự tin.
Bấy giờ, đám liếm cẩu kia của cô ta mặt mày tên nào tên nấy đều đây vẻ ngưỡng mộ.
“Sa Sa à, em giỏi thật đấy, rốt cuộc là em đã làm thế nào vậy!”
“Đúng đó, nghe nói cỗ vấn Bùi là người rất có khí chất, căn bản không có ai có thể tiếp cận anh ta, cũng không có ai biết thân phận thật sự của anh ta là gì!”
“Em nghe nói cố vấn Bùi vẫn còn chưa kết hôn, không phải là muốn theo đuổi chị Sa Sa đấy chứ?”
Nghe được những lời này, Lâm Sa Sa dương dương tự đắc, nhưng ngoài mặt thì vẫn kiềm chế, không dám thể hiện ra.
Giờ phút này, cô ta yên lặng chờ đợi, kỳ vọng.
Cũng vào lúc này, ở sau hậu trường của Trung tâm hội nghị.
Có một người đi đến phía đằng sau Bùi Nguyên Minh, người đang xem xét cách bố trí của buổi hội nghị.
Hóa ra là Châu Kiến Bình, một nhân vật hàng đầu trong hệ thống giáo dục Dương Thành.
Lúc đó, Châu Kiến Bình kính cẩn lễ phép nói: “Cố vấn Bùi, phó hiệu trưởng trường Đại học Thủ đô, giáo sư Lý Chính Bình đã tới rồi, nói muốn gặp anh một lân, báo cáo với anh một số việc ”
Bùi Nguyên Minh thờ ơ nói: “Đại học Thủ đô à? Cho ông ta vào đi.”
Sau một lúc, liên thấy một người đàn ông phát tướng, hói đầu thở hổn hà hổn hển đi vào trong.
Sau khi nhìn thấy Bùi Nguyên Minh, mắt ông
- -----------------