Nhà họ Thanh ở nước Mỹ bây giờ quả thật là thần tượng của nhà họ Thanh ở Dương Thành rồi.
Bá đạo, hung mạnh và giàu có!
Một gia tộc lớn như vậy mới là điều mà nhà họ Thanh hy vọng sẽ trở thành.
Bởi vì chỉ có như thế này, mới đủ để có thể không cần đặt bất kỳ ai vào trong mắt.
Thanh Norton vỗ vỗ tay, trực tiếp thu hút sự chú ý của những người có mặt, sau đó cười nói: “Cho các người ba phút, bảo Trịnh Tuyết Dương cút xuống đây gặp tôi, bằng không thì tôi cũng không biết sẽ xảy ra chuyện gì đâu đấy."
Khi gã vừa thốt ra những lời này của, thì nhìn thấy càng lúc càng có nhiều người xuất hiện ở hiện trường, có nhiều nhân viên của tập đoàn Đế Hào đều đang nhìn Thanh Norton với vẻ mặt cảnh giác.
Có hàng chục nhân viên bảo vệ sau khi nghe tin đã đến đây, nhưng lúc này họ không dám làm ra tay nữa.
Bởi vì rất những người đứng sau lưng Thanh Norton rất có khả năng chiến đấu, bọn họ đã tận mắt chứng kiến rồi.
Sự việc đã trực tiếp làm kinh động Trịnh Tuyết Dương, vốn dĩ còn đang họp với giám đốc điều hành, lúc này đã trực tiếp đưa người tới đại sảnh tầng một.
Vào lúc nhìn thấy nhà họ Thanh ở phía sau Thanh Norton, sắc mặt Trịnh Tuyết Dương thay đổi, cô đại khái đã biết chuyện gì đang xảy ra rồi. "Ngài Thanh Norton, đây là sự sỉ nhục của nhà họ Thanh chúng tôi, Trịnh Tuyết Dương!” “Là cô ta làm bại hoại thanh danh của nhà họ Thanh chúng tôi ở khắp nơi, danh tiếng của nhà họ Thanh chúng tôi đã hoàn toạn bị hủy hoại trong tay của cô ta đấy!”
Lúc này, Lữ Lâm và Thanh Nhã cùng đồng thanh lên tiếng.
Những người nhà họ Thanh khác đều nhìn Trịnh Tuyết Dương với vẻ mặt mỉa mai. “Trịnh Tuyết Dương, cô không hề nghĩ tới món nợ ngày sau, lại đến nhanh như vậy, đúng không?" “Trịnh Tuyết Dương, khi đó cô đối xử với chúng tôi như vậy, không hề nghĩ tới hôm nay đúng chứ?" “Hôm nay, chúng tôi muốn cô phải quỳ xuống trước mặt chúng tôi, hỗ thẹn vì những việc là sai trái trước đây của mình!"
Những người này cứ chế nhạo hết lần này đến lần khác, vẻ mặt lạnh lùng đến cùng cực.
Còn gã chậm rãi giơ tay phải lên, ngăn lời nói của người khác lại, ánh mắt uy nghiêm giáng lên người Trịnh Tuyết Dương, lạnh lùng nói: "Cô chính là Trịnh Tuyết Dương đã phản bội lại nhà họ Thanh đó à?" "Xin hỏi ông là?"
Hai hàng lông mày được trau chuốt của
Trịnh Tuyết Dương khẽ nhíu lại, nhưng ánh mắt nhìn Thanh Norton lại mang theo vẻ nghiêm túc.
Bởi vì trên người Thanh Norton có một loại phong thái của người cấp cao, hơn nữa loại phong thái này là khí chất quý tộc do sinh hoạt đời sống lâu dài mà hình thành, tuyệt đối không phải thứ mà người thường có thể ngụy trang ra. "Trịnh Tuyết Dương, cô không xứng để hỏi!" “Vị này là ngài Thanh Norton đến từ nhà họ Thanh ở nước Mỹ!" "Theo lý mà nói thì ngài ấy là cậu của cô, nhưng bây giờ cô không có tư cách để gọi ngài ấy là cậu rồi!" Giọng điệu của Thanh Quốc Bân lạnh lùng lên tiếng, trên mặt lộ ra vẻ đắc ý. "Cái gì!? Nhà họ Thanh ở nước Mỹ?"
Sắc mặt Trịnh Tuyết Dương thay đổi, vẻ kiêng dè trong đáy mắt lại nhiều thêm đôi chút.
Cô cũng đã từng nghe nói qua về nhà họ Thanh ở nước Mỹ.
Đó là một gia tộc lớn của người gốc Hoa, không phải là điều mà người bình thường có thể động chạm đến được. "Trịnh Tuyết Dương, nể tình cô cũng được xem như đã từng là một nửa thành viên của nhà họ Thanh, tôi sẽ cho cô một cơ hội!" “Bây giờ, ngay lập tức, mau chóng, chuyển toàn bộ cổ phần của tập đoàn Đế Hào sang tên của nhà họ Thanh!” "Nếu như vậy thì, tôi sẽ thay mặt nhà họ Thanh ở nước Mỹ để thứ lỗi cho cô vì tội đã phản bội lại gia tộc!”
Thanh Norton chậm rãi cất lời, vẻ mặt kiêu ngạo và độc đoán. “Cổ phần của tập đoàn Đế Hào sao?
Dựa vào cái gì mà phải giao cho nhà họ Thanh!" "Hơn nữa tôi căn bản không hề nợ nhà họ Thanh bất cứ thứ gì!" “Kể từ giây phút bọn họ dùng thủ đoạn nham hiểm để chiếm lấy hết cổ phần của tôi.