Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc

Chương 306: Dấu môi son



Nhà ăn này các cô chưa từng tới, bất quá nghe đàn chị đề cập qua rất nổi danh, ngay cả tiết mục tìm kiếm mỹ thực của đài truyền hình đều có giới thiệu. Xem trong quán chỉ có bốn năm cái bàn, các cô còn cảm thấy đương nhiên: ăn gì đó ngon cần coi trọng chất lượng, không coi trọng số lượng, càng ít mới càng làm cho người ta muốn ăn. Lại không biết mặt sau có chốn bồng lai khác, còn có phòng nhỏ trên lầu, cũng không chỉ bốn năm mươi cái cái bàn.

Người đi ra từ phía sau ra, chính là đám người Lý Kỳ Lâm ăn cơm xong ở trên lầu xuống dưới.

Lý Kỳ Lâm thấy cô, bước chân dừng một chút, sau đó ánh mắt quỷ dị đảo qua bàn các cô —— hai người năm món ăn, thật xa xỉ! Lại đảo qua này mua sắm túi, môi một trận run run, quay đầu bước đi.

Nét mặt những người khác cũng thực phức tạp, đảo qua cái túi này, ánh mắt trở nên rất nhẹ.

Thiên Tuyết ném đũa, hỏi Uyển Tình: "Mình ăn no, còn cậu?"

"Ăn no." Uyển Tình gật đầu, vừa dùng khăn tay lau miệng, vừa nhìn đám người Lý Kỳ Lâm tính tiền ở cửa.

Thiên Tuyết rút ba trăm đồng từ trong túi, đưa đồ ra đi qua, nói với nhân viên thu ngân: "Bàn số 4, không cần thối lại."

Lý Kỳ Lâm bọn họ đang tìm tiền lẻ, nghe vậy cứng đờ, lại liếc mắt nhìn các cô một cái.

Uyển Tình không nói Thiên Tuyết, để cô náo loạn đi, qua một trận thì tốt rồi.

Giữa trưa ngày thứ hai, hai người đến bên ngoài trường học ăn cơm trưa. Bên ngoài rất nhiều nơi ăn cơm, vô số quán cơm Trung Quốc, vô số quán mì, còn có các loại quầy hàng thực phẩm đặc sắc nhỏ, các cô tùy ý chọn một quán gia đình, kết quả oan gia ngõ hẹp, lại gặp Lý Kỳ Lâm và bạn anh.

Thiên Tuyết lấy điện thoại di động ra, đô đô đô bấm vài cái, gởi đi: "Tôi ở trường học, tới đón tôi thử xem! Dùng cỗ xe Porsche kia! . . . . . . Tôi định vị cho anh."

Uyển Tình nghi hoặc: "Cậu gọi điện thoại cho ai?"

Thiên Tuyết lắc đầu, lại xoa bóp vài cái di động, quay đầu kêu lão bản: "Gọi một mâm cà ri gà!"

Uyển Tình trừng lớn mắt: "Cậu muốn làm sao?"

Thiên Tuyết không để ý cô.

Cà ri gà mới vừa đến, Lý Kỳ Lâm bọn họ đi rồi. Thiên Tuyết buồn bực, theo dõi bóng lưng anh, cà ri gà cũng không ăn, đang nâng cằm sinh hờn dỗi.

Mắt Uyển Tình trừng lớn: "Cậu rốt cuộc thích anh ta bao nhiêu?"

Thiên Tuyết thở phì phì nói: "Mình mới không thích anh ta!"

Ăn một bát mì đủ no bảy tám phần, đối mặt cà ri gà, hai người tiếp tục cố gắng.

20 phút sau, hai người đi khỏi quán, vừa vặn nhìn thấy đám kia người lại có thể không đi, đang đứng ở ven đường nói chuyện phiếm! ! !


DMCA.com Protection Status