Vương Phi Đa Tài Đa Nghệ

Chương 9: TỨ HÔN CHO NHIẾP CHÍNH VƯƠNG



Lòng Thương Mai rối như tơ vò, tất cả nhưng chuyện này cô không hề có quyền quyết định, chỉ có thể khom lưng trả lời: "Vâng, thần nữ đã rõ."

Hoàng hậu nâng mắt, khuôn mặt bà không còn vẻ dịu hiền như lúc trước mà thêm vào chút gay gắt: "Lần này ngươi lợi dụng Lương Vương, ảnh hưởng đến thanh danh của Lương Vương, lẽ ra bản cung nên phạt ngươi mới phải, nhưng niệm tình người cũng chỉ là vì suy nghĩ cho mẫu thân nên chỉ phạt nhẹ, người đâu, mang một bát hồng hoa lên cho nàng ta uống vào."

Thương Mai vô cùng tức giận, cơ thể cô vốn đã yếu ớt, cô đã tự xem mạch cho mình, muốn mang thai với cơ thể như thế này đã là vô cùng khó khăn, chén hồng hoa này một khi uống vào sẽ dập tắt chút hi vọng còn sót lại của cô.

Chính phi của Nhiếp Chính Vương Mộ Dung Khanh là một nữ nhận không thể sinh con.

Bà ta đúng là độc ác!

Dù Thương Mai cũng không quan tâm đến việc mình có thể sinh con hay không, cô chỉ muốn được sống mà thôi, nhưng cô vẫn cảm thấy vô cùng phẫn nộ trước sự tàn nhẫn của Hoàng hậu.

Nhưng giờ đây cô nào có cách gì, nếu y như tính cách của cô hồi trước hẳn đã dứt khoát giết chết Hoàng hậu rồi.

Nhưng hiện nay đến bảo vệ bản thân còn khó, hơn nữa cô còn có mẫu thân cần bảo vệ, không phải một thân một mình như khi ở hiện đại.

Cục tức này dù có khó nuốt đến đâu thì cô cũng phải ráng nhịn.

Nuốt ngược vào cùng chén hồng hoa kia.

Ánh mắt tàn nhẫn hận thù của Hoàng hậu rất lâu sau vẫn thường hiện lên trong tâm trí cô, khiến cô như đang đi trên băng mỏng, ngày đêm bất an.

Giờ khắc này cô đã nhận ra, ở cái thời đại này, nếu muốn sống tốt, sống đường hoàng không bị chà đạp thì nhất định phải trở nên mạnh mẽ hơn, phải kiên tâm vững bước, con đường này sẽ rất gian khổ, sẽ mất rất nhiều thời gian, nhưng chỉ cần cô còn sống ra khỏi cung thì cô vẫn còn cách để xoay chuyển hết thảy, cho dù cái giá phải trả có đau đớn đến nhường nào.

Hương vị ngọt ngai ngái của hồng hoa chảy dọc theo cuống họng xuống dạ dày.

Đầu Thương Mai quay như chong chóng, cô quỳ rạp xuống đất, găn từng tiếng: "Hoàng hậu nương nương, thần nữ cáo lui!"

Giọng nói của Hoàng hậu chậm rãi vang lên, không chút cảm xúc: "Ngươi vào cung bằng cách nào giờ hãy xuất cung bằng cách đó đi."

Thương Mai nghiến chặt răng: "Vâng!"

Cô lui ra tới cửa điện, nhìn thấy cung nữ đang dọn dẹp hoa cỏ mọc dại trong cung, một cây hoa tịch nhan đang lẳng lặng leo trên tường cung, nét đẹp rực rỡ không thua gì mẫu đơn, thược dược.

Một ma ma lặng lẽ bước đến sau lưng cô, lạnh lùng nói: "Đại tiểu thư, xin hãy tuân theo lệnh của Hoàng hậu."


DMCA.com Protection Status