Vương Phi Đa Tài Đa Nghệ

Chương 5:



Thương Mai cứ quỳ như vậy, thời tiết tháng Năm hết sức nóng bức, mặt trời gay gắt thiêu đốt trên đỉnh đầu cô, máu trên trán đã ngừng chảy, mồ hôi chảy qua vết thương do roi quất đau rát.

Quỳ được một canh giờ, cô cảm thấy sắp không chịu được nữa, cơ thể lung lay sắp đổ.

Thấy cô quỳ không ngay ngắn lắm, bà già giám sát cô đá vào người cô một cái, khiến mắt cô nổi đom đóm, như sắp té xỉu.

Ánh mắt cô đầy căm hận, hai tay chống xuống đất, quét một chân về phía bà già đó, bà già không ngờ cô lại đột ngột ra chân, phịch một tiếng ngã trên mặt đất, đầu đập mạnh xuống sàn nhà. Thương Mai một tay bóp cổ bà ta, tàn nhẫn nói: "Một kẻ hầu như ngươi mà cũng dám bắt nạt ta, không muốn sống nữa phải không?"

"Ngươi..." Bà già bị ánh mắt cô dọa cho sợ hãi, thật lâu sau mới mạnh miệng nói: "Là tướng gia lệnh cho nô tỳ đến giám sát đại tiểu thư, đại tiểu thư dám không tuân theo mệnh lệnh của tướng gia sao?"

Thương Mai cười lạnh một tiếng, quỳ gối trên cánh tay bà ta, đầu gối dùng sức, bà già đau đớn hét lên. Thương Mai vẻ mặt lạnh băng nói: "Phụ thân bảo ta quỳ gối trước bài vị tổ tiên, chẳng phải ta vẫn đang quỳ sao?"

Bà già vô cùng đau đớn, người có chí khí không chịu thiệt thòi trước mắt, đành phải liên tục cầu khẩn: "Đại tiểu thư thứ tội, nô tỳ biết sai rồi."

Nhưng Thương Mai vẫn quỳ trên cánh tay bà ta không nhúc nhích, vẻ mặt lạnh băng. Đến khoảng giờ Thân, có hai ma ma trong cung tới, nói Hoàng hậu nương nương muốn triệu kiến đại tiểu thư Hạ Thương Mai của phủ thừa tướng. Rốt cuộc đã đến rồi!

Ánh mắt Thương Mai lóe lên, đây mới là chuyện khó khăn nhất, chỉ cần hơi không cẩn thận chút thì sẽ chết không có chỗ chôn. Khi Ma ma mang cô đi ra, phu nhân Nguyệt Nhung mỉm cười đi đến trước mặt Thương Mai, đưa tay sửa sang lại tóc tai và quần áo của Thương Mai: "Dù sao thì cũng là vào cung gặp Hoàng hậu nương nương, sao có thể nhếch nhác như vậy chứ?"

Tay bà ta lướt qua cánh tay Thương Mai, dùng sức bấm xuống, đầy vẻ thù hận, hạ giọng uy hiếp: "Hạ Thương Mai, nếu ngươi không chết trong cung thì ta cũng sẽ khiến ngươi chết thật khó coi."

Thương Mai mặt không biến sắc nhìn bà ta, rồi đột ngột giơ tay tát bà ta một cái hết sức khiến phu nhân Nguyệt Nhung ngã nhào xuống đất.

Thương Mai gằn giọng: "Ta cũng tặng cho bà lời giống vậy, hãy chờ ta trở về đi." Dứt lời, cô quay người nhìn hai vị ma ma, đúng mực nói: "Xin ma ma dẫn đường."

Hai vị ma ma liếc mắt nhìn nhau, trong lòng đều có chút kinh ngạc, dù vị đại tiểu thư này nhếch nhác như thế, nhưng khí phách không những không hề giảm mà còn có vẻ rất mạnh mẽ.

Nhưng nàng thật không biết lần này vào cung là khó thoát được tai vạ sao?


DMCA.com Protection Status