Vương Phi Đa Tài Đa Nghệ

Chương 23: LƯƠNG VƯƠNG CHẾT RỒI



Trong điện nhiều người như vậy nhưng vẫn vô cùng yên tĩnh, một chút thanh âm cũng không có, ngoại trừ tiếng hít thở dồn dập khẩn trương của mọi người.

Nhưng mà tất cả đều cực lực khống chế, sợ chút thanh âm này cũng sẽ ảnh hưởng đến việc châm cứu.

Tim Hoàng hậu như treo lơ lửng, hai tay bà lần tràng hạt, miệng lặng lẽ tụng kinh phật.

Lưu ngự y chọn hai huyệt vị hoa cái và chậm vĩ, hai huyệt này có thể hóa giải chứng khó thở.

Ông quả quyết hạ châm, châm cắm vào rất thuận lợi, huyệt vị rất ổn định, Lưu ngự y thở phào nhẹ nhõm.

Hoàng hậu và Nhiếp Chính Vương đều đứng ở mép giường, khẩn trương nhìn phản ứng của Lương Vương.

Lương Vương thở một hơi, cuối cùng cũng có lại chút ý thức, lông mi động đậy mấy cái, thế nhưng lại không mở mắt ra.

Nhưng mà, tình huống không hề được hóa giải, hô hấp của Lương Vương vẫn rất khó khăn.

Lưu ngự y có chút bối rối, luống cuống tay chân sờ hướng huyệt thiên trung, cũng hạ thêm một châm nữa vào huyệt thiên trung.

Hiệu quả vẫn không có, môi Lương Vương càng xám tím, miệng mở ra, hơi thở mong manh như cũ.

"Sao lại không có hiệu quả?" Hoàng hậu run giọng hỏi.

Lưu ngự y trán đầy mồ hôi, trong lòng âm thầm nghi ngờ, sẽ không đâu, theo lý thuyết thì cả ba huyệt vị này đều có thể hóa giải triệu chứng của Lương Vương, làm sao lại không có hiệu quả chứ ?

Ông chọn huyệt rất nhiều, lại hạ châm thần tốc, trực tiếp đâm thông huyệt vị, lúc hạ châm liền có thể cảm nhận được.

Dưới tình thế cấp bách, ông lại rút châm ra, hạ lại hai châm ở huyệt toàn trúc và huyệt địa thương.

Lần hạ châm này rất tốt, Lương Vương đột nhiên mở mắt ra, dừng lại mấy giây, Hoàng hậu thấy vậy, cho là có chuyển biến tốt, mừng rỡ: "Hoàng nhi, con cảm thấy thế nào?"

Thế nhưng Lương Vương chỉ trợn to hai mắt, nhìn như không có chút ý thức nào.

Nhiếp Chính Vương phát hiện có gì đó không đúng đầu tiên, thấy môi Lương Vương bắt đầu run rẩy, tứ chi cũng bắt đầu run lên, da trên mặt bắt đầu co rúm.

Nhiếp Chính Vương kêu một tiếng: "Không ổn, phát tác rồi."

Quả nhiên, tay chân Lương Vương bắt đầu giật mạnh, co rút, đầu hắn như đang bị một cổ lực kéo căng vậy, dùng sức bẻ về sau, co rút dần dần tăng mạnh, trong miệng phát ra thanh âm ô ô.

Nhiếp Chính Vương dưới tình thế cấp bách, cầm khăn lông bên cạnh lên nhét vào trong miệng hắn.

Từ sau lần đầu tiên Lương Vương phát tác, Nhiếp Chính Vương thấy Thương Mai nhét tay vào trong miệng Lương Vương, hắn trở về hỏi đại phu, đại phu nói làm vậy là để tránh cho người bệnh tự cắn vào lưỡi mình.


DMCA.com Protection Status