Tiên Nghịch

Chương 5: Đường về.





Mười một người, cuối cùng không có một người thông qua, trừ bỏ Vương Lâm ra, còn có một cô gái cũng như vậy bước đến vị trí hai trượng, nhưng kết quả vẫn như cũ.

Ngay hôm đó trắc thí xong, đám thiếu niên liền bị trao trả đến chân núi, được đệ tử Hằng Nhạc Phái lần lượt đưa đi, đưa Vương Lâm về nhà tộc, vẫn là thanh niên họ Trương dẫn bọn hắn tới đây, ở bên người hắn, mang theo Vương Trác cùng Vương Hạo.

- Vương Trác sư đệ, chúc mừng ngươi trở thành đệ tử Đạo Hư sư thúc, về sau tiền đồ bất khả hạn lượng*.(*: không thể đo đếm, rất có tiền đồ)

Thanh niên mỉm cười, ôm quyền nói.

Trên mặt Vương Trác lộ ra vẻ mặt ngông cuồng tự đại, ngạo nghễ nói:

- Đó là tự nhiên, sư phụ cũng đã nói, chỉ đợi ta lần này về nhà xử lý hết chuyện thế tục, liền truyền ta pháp thuật tu tiên.

Vương Hạo ở một bên bĩu môi, nói:- Ta từ nhỏ nhìn cái nét mặt tiểu nhân đắc chí của ngươi liền chướng mắt, không phải là có sư phụ sao, có cái gì ghê gớm chứ, ta còn có thể luyện đan đây.

Vương Trác khinh miệt nhìn vào mắt Vương Hạo, không để ý tới hắn, mà ánh mắt chuyển động, nhìn Vương Lâm bên cạnh trầm mặc không nói, khẽ cười nói:

- Thiết Trụ, thế nào, lúc trước ta đã nói với ngươi, ngươi không thích hợp, ngươi cùng cha ngươi đều không tin, hiện tại biết kết quả rồi chứ.

Vương Lâm ngẩng đầu, thản nhiên nhìn vào mắt Vương Trác, đối Hằng Nhạc Phái thanh niên nói:

- Thượng tiên, phụ mẫu ta đều đang đợi ta, còn thỉnh ngài mau chút đưa ta đưa trở về đi.

Vương Trác thấy Vương Lâm rõ ràng không để ý tới mình, lại cười lạnh nói:

- Thằng nhà quê, đời này hãy sống ở trong thôn giống như cha ngươi cùng nhau làm thợ mộc đi.

Giữa khuôn mặt thanh niên lộ ra biểu tình cười như không cười, nhìn nhìn ba cái thiếu niên trước mắt, cũng không nói chuyện, vung tay áo một cái, mang theo ba người biến mất ở sơn môn Hằng Nhạc Phái.

Trên đường trở về, gió mạnh như trước, nhưng nỗi lòng Vương Lâm, nhưng là có khác một trời một đất, lúc đến kỳ vọng, khi về tuyệt vọng.

Không lâu sau, có thể nhìn thấy tòa nhà lớn Vương thị gia tộc, Vương Lâm mở hai mắt, xa xa nhìn lại chỉ thấy bên trong tòa nhà lớn đầy người, náo nhiệt như hội, từng bàn yến hội cấp bậc vượt xa hắn cha mấy ngày trước đây chiêu đãi thân thích, đem toàn bộ cái sân lớn đều phủ kín.


DMCA.com Protection Status