Thượng Ẩn Full

Chương 27: Cậu là đồ tạp chủng



Kết quả thi của tháng đầu tiên vừa có đã nhanh chóng phát cho các bạn học sinh.

Cố Hải nhìn điểm thành tích các môn của mình, so với dự đoán của cậu thì cao hơn rất nhiều, vừa nghĩ đúng là mình không học tập vất vả mà có thể thi được kết quả như vậy cũng không tồi, mặt có chút vênh váo.

"Cậu thi được bao nhiêu điểm?"

Thật sự Cố Hải rất muốn biết cái tên suốt ngày ngủ này, có thể thi được ra cái dạng gì.

"Cậu nói tổng điểm hay sao?"

Cố Hải gật đầu,"Tôi 521, còn cậu?"

"Tôi chưa tính."

"Cậu lấy ra đây, tôi tính giúp cậu."

Không đợi Bạch Lạc Nhân đồng ý, Cố Hải trực tiếp giật bài thi các môn từ tay Bạch Lạc Nhân. cậu định dùng chuyện này để chế nhạo Bạch Lạc Nhân một chút, rốt cuộc ngoại trừ thể dục là sở trường đặc biệt ra thì Cố Hải thật sự không có môn nào xuất sắc hơn so với Bạch Lạc Nhân.

"Toán, 150...."

Cố Hải vô cùng kinh ngạc nhìn lên họ tên, đúng là Bạch Lạc Nhân, hơn nữa còn là điểm tuyệt đối. Tuy rằng lớp khoa học tự nhiên thì có người điểm cao là chuyện hết sức bình thường, nhưng có học sinh nào có thể thi được điểm tuyệt đối thì quả thực rất hiếm.

"Ngữ Văn, 126......"

Lại một lần nữa Cố Hải ngây ngẩn cả người, cậu ta nhìn sang điểm Ngữ Văn của mình, 96 điểm, kém tròn 30 điểm. Cố Hải đem bài thi của Bạch Lạc Nhân lật lại một lần nữa, phát hiện chỉ còn không đến 15 điểm nữa thì bài thi Ngữ Văn của Bạch Lạc Nhân gần như được điểm tuyệt đối.

"Cái này không công bằng......" Cố Hải trầm mặt,"Bài văn của cậu nếu như đổi lại thành chữ của tôi khẳng định không được 40 điểm."

Bạch Lạc Nhân lười để ý đến cái người này.

" Vật Lý 287, tiếng anh 131....tổng điểm 694?" (Sao lại là 694>>> 69)

"Điểm như thế này có thể ngang với thủ khoa tốt nghiệp trung học thành phố Bắc Kinh đó! Làm sao có thể? Cố Hải không tin, Bạch Lạc Nhân đi học thì ngủ như vậy, sao cậu ta có thể thi được điểm cao như vậy? Còn có công lý nữa hay không?

"Coi cóp hả?"

"Phía trước tôi là Vưu Kỳ, phía sau là cậu, tôi coi của ai hả?"

Tổng điểm của Vưu Kỳ mới hơn 400 một tẹo, vô cùng thảm hại.

Nữ sinh bên cạnh thấy vẻ mặt không thể tin được của Cố Hải, nhịn không được chen vào một câu," Bạch Lạc Nhân chính là người đứng đầu đợt thi của lớp mình, cậu ấy luôn nằm trong top 5 của trường."

Cuối cùng bây giờ Cố Hải cũng hiểu, vì sao La Hiểu Du lại vâng lời răm rắp Bạch Lạc Nhân, bạn học chung quanh luôn khen Bạch Lạc Nhân vô cùng thông minh. Lúc đầu còn cho rằng hai người quả thật đi chung cùng một con đường, một người chỉ ngủ, một người luôn thất thần. Tính đi tính lại thì cậu có nhỏ nhen đến cỡ nào, có dày vò cậu ta đến đâu thì người tụt lùi vẫn là Cố Hải.

"Cậu thật quá đáng!"

Cố Hải phát nhẹ một cái vào gáy Bạch Lạc Nhân.

Tôi quá đáng? Bạch Lạc Nhân nghĩ nếu ông trời có mắt, thì sớm nên đánh chết người ngồi phía sau cậu.

"Tôi quá đáng cái gì?"

"Cậu phá hủy hình tượng thiên tài trong lòng tôi."

Bạch Lạc Nhân cười lạnh một tiếng, không chút lưu tình đánh trả.

"Cậu cũng phá hủy khả năng khoan dung cho kẻ đần độn của tôi."

Cố Hải vẫn còn tức giận, đột nhiên một giọng nói ầm ầm vang lên, đem toàn bộ lực chú ý của cả lớp dồn vào cửa sau. Một tên lạ hoắc dùng chân đạp cửa sau, làm cho mặt đất cũng có chút rung lên, vẻ mặt người này vô cùng dữ tợn, trên người ẩn chứa hàn khí, phát ra một mùi đầu đường xó chợ.


DMCA.com Protection Status