Thiên Cơ Điện

Chương 4: Mở Đầu (4)



Ninh Dạ giật mình, phát hiện người tới là Thanh Lâm.

Toàn thân hắn ướt đẫm máu tươi, khi rơi xuống đất vẫn còn đang cười nhưng sau đó thấy tấm gương cổ kia lại ngây ra như phỗng: “Côn Lôn kính?”

Côn Lôn kính là một trong những thần vật nằm tại Thiên Cơ điện.

Thiên Cơ điện là thánh vật vô thượng do Thiên Cơ môn dốc toàn bộ lực lượng một giới chế tạo nên, bên trong có vô số ảo diệu, tên gọi mang ý nghĩa hàng ngàn loại cơ quan. Trong Thiên Cơ điện có mười thần vật, mỗi thứ có năng lực khác nhau, Côn Lôn kính chính là một trong số đó.

Trong truyền thuyết thời thượng cổ, bảo vật này có năng lực đi xuyên qua thời gian không gian. Có lẽ truyền thuyết có chỗ khuếch đại, dù sao dẫu ở thế giới này cũng có nghịch lý thời gian, nhưng đúng là nó có thể xuyên qua hàng ngàn không gian.

Chính vật này đã đem Ninh Dạ từ thế giới trước đây của hắn sang tới nơi này. Chẳng qua lần đi xuyên không gian kia cũng đã hao sạch năng lượng được tích cóp suốt vạn năm của Côn Lôn kính, trong thời gian ngắn nó không thể tái hiện năng lực đi xuyên qua thời không.

Khoảnh khắc thấy Côn Lôn kính, Thanh Lâm bỗng hiểu rõ.

Hai người bốn mắt, cứ thế nhìn nhau.

Đột nhiên, Thanh Lâm mỉm cười.

Hắn ho ra một ngụm máu, nói: “Giờ thì ta biết... vì sao ngươi lại muốn làm bạn với ta rồi...”

Tuy hắn là tu sĩ nhưng bị thương rất nặng, không cách nào sử dụng pháp thuật, sống được hay không đã khó mà đoán nổi. Hơn nữa sau khi mình phát hiện bí mật quan trọng của đối phương như vậy, hắn đã chẳng còn hy vọng xa vời gì nữa.

Hắn bình tĩnh nhìn Ninh Dạ, nói: “Giúp ta một chuyện được không? Sau khi giết ta, ngươi hãy đưa thi thể của ta tới Thiên Cơ môn. Nể tình ngươi đưa ta trở về, sư phụ sẽ thu nhận ngươi làm đệ tử. Thiên Cơ điện ở trên người ngươi, chẳng khác nào trở lại Thiên Cơ môn.”

Ninh Dạ chậm rãi đứng dậy, đi tới bên cạnh hắn.

Trên tay y là con dao bổ củi.

Chỉ cần nâng tay lên hạ dao xuống, mọi chuyện đều được giải quyết.

Thanh Lâm bình tĩnh nhìn y, như đang chờ đợi vận mệnh của bản thân.

Thậm chí hắn còn đang cười, đó là nụ cười vui mừng.

Hắn nói: “Ra tay đi.”

Hắn không hy vọng Ninh Dạ sẽ bỏ qua cho mình.


DMCA.com Protection Status