Phương Trượng

Chương 3: Kế hoạch phát triển



- Học tập xong Thiết Đầu cống, Hoắc Nguyên Chân nhìn bí tịch võ công trong tay một chút. Tựa hồ bí tịch này có biến hóa, biến thành một quyển bí tịch hết sức bình thường, trong đó giới thiệu từng bước luyện tập Thiết Đầu công. Hoắc Nguyên Chân thật sự xác định, nếu bây giờ giao quyền bí tịch này cho những người khác luyện tập, tuyệt đối không còn lực lượng thần kỳ vừa xem qua đã có thể học được đại thành như trước.

Bất quá như vậy cũng tốt, bí tịch mình đã dùng qua vừa khéo có thể dùng để truyền thụ cho môn nhân đệ tử. Dù sao một trong nhiệm vụ của mình là phải xây dựng Thiếu Lâm thành đại phái đệ nhất thiên hạ, chỉ dựa vào một mình mình không thể nào làm nên chuyện.

Hoắc Nguyên Chân cầm một cây hào vỗ vào đầu, lập tức hào vỡ tan tành, thậm chí trên đầu không có chút cảm giác nào. Sau khi hắn xác định quả thật mình đã luyện thành Thiết Đầu cống, mới thu hồi bí tịch.

Sau khi học thành môn võ học đầu tiên mà mình quay trúng, Hoắc Nguyên Chân cảm thấy đói bụng. Xuyên qua hai ngày nay, hắn còn chưa được ăn một bữa cơm tử tế, lực chú ý rời rạc, tay chân cũng hơi run rẩy.

Hắn chưa kịp đi ra ngoài tìm Nhất Không Nhất Tịnh bảo bọn họ nấu cơm, Nhất Tịnh đã đẩy cửa tiến vào.

- Phương trượng sư huynh, nên nấu cơm đi.

Hoắc Nguyên Chân ngẩn người một chút:

- Là ta phụ trách nấu cơm sao?

- Đúng vậy, trước kia toàn là huynh nấu.

Hoắc Nguyên Chân nhớ lại một chút, dường như đúng vậy, trước kia đúng là Nhất Giới này phụ trách nấu cơm.

Nhưng Hoắc Nguyên Chân cũng nhớ ra, thật ra thì chuyện khó khăn Thiếu Lâm tự không phải là nấu cơm, mà là nấu nước.

Phía sau Ngự Trại sơn có một Mã hỗ (hồ nước cho ngựa uống) nho nhỏ, nhưng cách Thiếu Lâm tự tới mười mấy dặm, nấu nước vẫn là một vấn đề khó khăn.

Sờ sờ đầu trọc của mình, Hoắc Nguyên Chân nói:

- Từ trước tới nay là ta nấu cơm không sai, nhưng hiện tại đã khác, để có từng thấy qua vị phương trượng nào đích thân nấu cơm chưa? Còn có nấu nước, chuyện này cũng không nên để phương trượng làm…

- Vậy phải làm sao bây giờ?

Phản ứng Nhất Tịnh có hơi chậm chạp, hoàn toàn không biết vuốt mông ngựa tận nhiệm phương trượng.

Cho dù vuốt cũng vô ích, chắc chắn là Hoắc Nguyên Chân sẽ không đi nấu nước.

- Dễ lắm, sau này đệ phụ trách nấu nước, Đại sư huynh phụ trách nấu cơm, cứ quyết định như vậy.


DMCA.com Protection Status