Phượng Nghịch Thiên Hạ

Chương 45: Thiên Tài ( 5 )



“Hừ, ngươi có mà xuống địa ngục cùng mẫu thân chết tiệt của ngươi mà hưởng phúc phận đi.” Tuyết di nương nhủ thầm. ” Uống thuốc xong ta thật muốn ngủ một giấc, Tuyết di, ta liền không tiễn ngươi.”

” Hảo, ngươi nghỉ ngơi đi, ngày mai ta trở lại thăm ngươi.”

Sau khi Tuyết di nương cùng bà vú già rời đi, vẻ mờ mịt trong con ngươi của Hoàng Bắc Nguyệt lập tức biến mất, thay vào đó là tinh quang lấp lánh hữu thần.

Nữ nhân ngu xuẩn !

Nàng giơ ngón tay lên, độc tố đen như mực từ trong trong ngón tay từng giọt từng giọt bị bức đi ra, nhỏ xuống bồn hoa.

” Ha ha, nhiều năm qua ta đã coi thường tiểu nữ oa ngươi rồi.” Thanh âm quỷ dị của Yểm chợt vang lên.

Hoàng Bắc Nguyệt bây giờ đã biết tên này đang cư trú bất hợp pháp bên trong cơ thể mình, bởi vậy giọng nói của hắn cũng chỉ có chính mình nghe được. Nàng không cần mở miệng, chỉ cần suy nghĩ trong đầu là có thể cùng hắn trao đổi.

” Hừ, trai cò đánh nhau, ngư ông đắc lợi.” Đối phó với hai nữ nhân kia, nàng không rảnh tự thân động thủ.

” Còn nhỏ tuổi mà tâm tư đã ác độc như vậy cũng không hay lắm a. ” Bóng đè than ngắn thở dài nói.

” Độc hơn nữa ngươi còn chưa có thấy qua đâu. Ta là dạng người ân oán phân minh, ai chọc ta, ta sẽ cho tổ tông mười tám đời của hắn cũng không được yên bình !” Nhãn châu lạnh lùng xoay chuyển: ” Đương nhiên cũng bao gồm cả ngươi trong đó.”

Yểm trong lòng run lên. Không lẽ hắn ly khai hiện thực quá lâu rồi nên quan niệm nhân sinh gì đó cũng đã thay đổi rồi sao ? Nếu không tại sao một tiểu nha đầu mười hai tuổi đã hung hãn như vậy rồi ? Lão thiên a…

” Ta là bị người khác phong ấn trong thân thể ngươi. Ta cũng không muốn như vậy nha.” Dưới uy áp của chủ thể, tình trạng hiện tại của Yểm cũng có chút ăn không tiêu.

Hắn ở trong Hắc Thủy Cấm Lao ngốc quá lâu rồi a…….(ngốc ở nơi đó = (ngồi/ở) nơi đó, mình thích sử dụng chữ “ngốc” như nguyên bản, nghe dễ thương sao í)

” Người phong ấn ngươi là ai ?”


DMCA.com Protection Status