Loạn Thế Khuynh Quốc

Chương 8



Cái tát của Hàn Đông, không hề rơi trên gương mặt Tô Khuynh Quốc.

Tay đi nửa đường, đột nhiên một đạo bóng đen như mũi tên từ trên lầu bắn thẳng đến.

Huyết quang tung tóe, Hàn Đông hét thảm một tiếng, ôm tay ngã xuống đất quằn quại.

Một chiếc đũa mộc tầm thường, đâm xuyên qua bàn tay hắn, dư kình còn chưa hết, cắm phập vào cột gỗ, sâu đến nửa thân đũa.

“Ai? Tên cẩu tạp chủng nào làm?” Hàn Đông được mấy tên hồ bằng cẩu hữu dìu đứng dậy, vừa rú lên đau đớn vừa lớn tiếng thóa mạ.

Tô Khuynh Quốc cũng khẽ nhướn mày, ánh mắt tập trung vào hoàng y nhân trên miệng để hai hàng ria mép đang bước xuống lầu. Mỗi một bước đều trầm ổn vô cùng, xem ra công phu cực tốt.

Hoàng y nhân diện vô biểu tình đi đến trước bọn người Hàn Đông, chỉ tay về hướng đại môn ra ý xua đuổi.

“Chủ nhân nhà ta đã bao cả lầu hai, các hạ ở đây hồ ngôn loạn ngữ, quấy nhiễu sự thanh tĩnh của chủ nhân, mời ra ngoài lập tức.”

“Ngươi, ngươi là cái thá gì? Dám giáo huấn bổn thiếu gia? Ngươi ── “Hàn Đông đau đến run bắn cả lên, nhưng vẫn quát nạt.

Hoàng y nhân mục quang lạnh đi: “Ta đếm ba tiếng, nếu không đi, ta liền cắt lưỡi ngươi. Một…”

“Quên đi, xem như ngươi lợi hại!” Bàn tay bị đâm thủng kịch liệt đau nhức, Hàn Đông rốt cục ý thức được hảo hán không chịu thiệt trước mắt, loạng choạng chạy ra ngoài, ra đến cửa còn hung hăng liếc Tô Khuynh Quốc một cái.

“Món nợ này ta sẽ nhớ kỹ, tiểu thố nhi!” Hắn tuyệt không bỏ qua như vậy.


DMCA.com Protection Status