Linh Vực

Chương 15: Nghi thức đính hôn



Trời còn chưa sáng, Tần Liệt đã lặng lẽ mang hai cái áo da từ nơi giấu về hang động tu luyện của mình ở Dược Sơn.

Một cái là đựng thú hạch chim U Ảnh Điện và mười gốc cây cỏ Băng Hành.

Một cái là đựng linh thạch, linh đan, cùng các loại đồ lặt vặt lấy được từ võ giả phủ Toái Băng.

Gần đây, hắn cũng chỉ dùng thú hạch chim U Ảnh Điện và cỏ Băng Hành để tu luyện. Hai thứ này rất có ích cho việc ngưng tụ linh lực, làm cho hắn cảm nhận rõ ràng việc linh hải tràn đầy.

Còn đám linh thạch, linh đan thì hắn cũng không để ý lắm. Một mặt là do hắn không biết giá trị thật sự của những thứ kia, mặt khác là vì trước mắt, thú hạch chim U Ảnh Điện và cỏ Băng Hành có tác dụng với hắn lớn hơn nhiều.

"Nghi thức đính hôn. . ."

Tần Liệt bỏ đám linh đan, linh thạch ra, sau đó cho vào một cái túi nhỏ, bỏ vào trong áo.

Sau khi nghe Lăng Ngữ Thi nhắc tới việc đính hôn, việc đầu tiên hắn nghĩ tới chính là từ chối. Bởi vì hắn không muốn có quan hệ với Lăng gia, mà lại càng không muốn làm hại Lăng Ngữ Thi.

Về sau tính toán, nghĩ tới việc này là do ông nội bố trí cho hắn thì ý nghĩ từ chối nhỏ đi nhiều.

Hơn nữa gia chủ Lăng gia cũng đã nói trắng ra từ đầu. Đính hôn này không phải thật là hôn sự mà chỉ là một cái nghi thức mà thôi. Hai năm nữa là hết.

Dưới con mắt của hắn, một nghi thức giả thế này thì cũng chẳng khác gì việc lên sân khấu một lần cho biết.

Gần đây, Lăng Ngữ Thi thường tới đã tạo thành thói quen cho hắn.

Dù sao hắn cũng chỉ là một thiếu niên mười lăm tuổi. Lại còn quái gở lâu như thế, có một thiếu nữ xinh đẹp như chị gái thường xuyên tới giặt giũ, múc nước tắm rửa như thế thì cũng làm cho hắn có cảm nhận.

Cùng đính hôn với Lăng Ngữ Thi tức là nàng sẽ hầu hạ hắn như thế trong hai năm. Nếu đã không có cách gì thì cứ thế mà hưởng thụ thôi.

Sau khi đắn đo, Tần Liệt cũng không đùn ra nữa, chuẩn bị tinh thần bước lên sân diễn.

Hắn đã tỉnh táo lại. Tuy thường ngày giả ngây giả dại, nhưng với nghi thức đính hôn thì hắn cũng hơi chột dạ. Cho nên sáng sớm, hắn mới mò tới Dược Sơn để nhét mớ đồ kia lên người, chuẩn bị lúc cần tới.

Nói chung, trước khi tổ chức nghi thức đính hôn, nhà trai chẳng những phải chuẩn bị đồ lễ mà còn phải dẫn theo trưởng bối trong nhà, phải tế tổ ở nhà trước rồi mới đi.

Tần Liệt không có thân nhân bên cạnh, mà cũng không biết tổ tiên nơi nào. Thế nên hai bước được bỏ quan.

Sau khi nhét đám đồ kia lên người, lúc trời hửng sáng, hắn vội vã trở về gian nhà đá, rửa mặt chải đầu một lượt rồi hô cho người của Lăng gia: Người đâu dẫn đường.

. . .

Đại đường, Lăng gia.

"Ài, đại tiểu thư thật đáng thương, phải đi đính hôn với tên ngu kia. Mà sao lúc trước ta tưởng là Nhị tiểu thư cơ mà?"

"Nhị tiểu thư có thiên phú tốt hơn. Sau này nhất định sẽ vào Tinh Vân Các. Không thể mang vết nhơ trên người được. Mà cũng không còn cách nào khác. Trước kia, ông nội Tần Sơn từng giúp Lăng gia. Gia chủ đã từng đồng ý nên không thể nào khác được."

"Làm sao mà không được? Dù sao Tần Sơn cũng đã qua đời, tên ngu kia thì biết cái gì?"

"Đại tiểu thư xinh đẹp như thế mà lại cho tên ngu kia vớ bở. Ông trời thật bất công."

"Đúng vậy."

Rất nhiều người Lăng gia bàn tán xì xào trên lối đi. Tất cả đều đánh giá cho sự hi sinh của Lăng Ngữ Thi.


DMCA.com Protection Status