Kiếm Động Cửu Thiên

Chương 3: Bắt đầu tu luyện!



Ầm!

Chu Hằng toàn thân thả lỏng, lập tức hôn mê bất tỉnh.

Cũng không biết qua bao lâu, hắn mới khoan thai tỉnh lại, chỉ cảm thấy mỗi khối cơ thể đều đau nhức, nhưng mà lại có một loại thư sướng không nói ra được, giống như mùa đông dùng nước lạnh tắm rửa, sống qua kỳ hạn đông giá, kế tiếp cả người ấm áp thoải mái.

Ộc ộc ộc, bụng hắn lập tức reo lên.

Chu Hằng ngẩng đầu nhìn trời, chỉ thấy lúc này trăng đã lên đỉnh trời, đại khái là chín, mười giờ. Mà cả ngày hắn chỉ ăn cơm trưa, bây giờ tự nhiên bụng đói réo ầm lên.

Hắn cũng lười nhóm lửa nấu cơm, tùy tiện lấy một ít lương khô ăn đối phó.

- Hình như có gì đó khác khác.

Chu Hằng cảm giác thân thể mình như phát sinh biến hóa, nhưng biến hóa gì hắn cũng không nói ra được, cảm giác rất là quái dị.

- Đúng rồi, tu luyện!

Đây là tất cả hy vọng hắn gửi gắp, nghĩ đến đây, hắn trực tiếp ngồi trên chiếu, vận chuyển Liệt Dương Quyết, thức ăn trong bụng không ngừng bị công pháp luyện hóa, hóa thành vô số năng lượng tự do, lại bị chuyển hóa thành chân nguyên lực lưu chuyển trong người.

Quả nhiên khi nguyên lực lưu chuyển tới đan điền, Chu Hằng không khỏi lộ ra vẻ khẩn trương.

Được hay không được là vào giờ khắc này!

Chân nguyên lực trào lên, đoạn kiếm màu đen không chút phản ứng.

Thành...!

Trong lòng Chu Hằng dâng lên một cỗ mừng như điên! Mặc dù chuyện này hắn luôn kỳ vọng, nhưng mà lúc thực hiện được, hắn vẫn có loại cảm giác không thể tin được, chỉ sợ mộng đẹp này lập tức tan biến.

- Đây không phải là mộng!

Hắn tự nhắc nhở mình, ánh mắt trở nên sắc bén.

Không ngừng vận chuyển Liệt Dương Quyết, tế bào làn da tham lam hút chân nguyên lực trồn trữ, gia tăng tu vi của hắn.

Loại cảm giác này thật tốt!

Chu Hằng kích động đến muốn khóc! Hắn rốt cục có thể tu luyện!

Đối với người khác mà nói đây là chuyện đương nhiên, nhưng đối với Chu Hằng mà nói lại là hy vọng gần mười năm, khiến hắn kích động, hưng phấn, 5 vị hỗn tạp, khó có thể nói được bằng lời.

Hắn không biết mệt mỏi từng lần một vận chuyển Liệt Dương Quyết, không ngừng gia tăng tu vi bản thân, tuy rằng tiến cảnh này cực kỳ bé nhỏ, nhưng mà cho dù chỉ tăng lên một chút xíu cũng làm cho hắn phấn chấn không thôi.

Không đầy hai giờ, Chu Hằng liền ngừng lại.

Không phải hắn không chịu nổi tu luyện khô khan, mà là thức ăn đã bị tiêu hóa sạch sẽ toàn bộ.

Lương khô này dù sao cũng không thể so với thịt, năng lượng trong đó cực kỳ hữu hạn.

Chu Hằng không chút buồn ngủ, lập tức lại ăn một bữa, tiếp tục hành trình lần đầu tiên tu luyện chân chính.

Thời gian lặng yên trôi qua, rất nhanh trăng lên giữa trời, đêm về khuya.

- Ông!

Luôn luôn không có động tĩnh, đoạn kiếm màu đen đột nhiên run lên!

Chu Hằng hoảng sợ, vị đại gia này không đổi ý đấy chứ, lại muốn đoạt chân nguyên lực sao?


DMCA.com Protection Status