Chàng Rể Quyền Thế

Chương 2877




Sáu giờ tối, đèn rực rỡ.

Cảng Victoria Cảng Thành là nơi có cảnh trí cực đẹp.

Trần Đồng Hoa thay áo cưới xinh đẹp quay xong video, cầm theo điện thoại di động, vẻ mặt mơ màng đi đến tháp hải đăng ở cảng Victoria.

Có lẽ là bởi vì khí chất của cô ta vào lúc này quá mức tĩnh lặng, trên người lại mặc áo cưới xinh đẹp.

Không ít quần chúng nhận ra cô ta đều cho là cô ta đang quay video đùa giỡn.

Lúc này không ai đi lên quấy rối cô ta, mà rất nhiều người tự phát quay chụp liên tiếp ở cạnh đó,
Sáu giờ 15 phút, dưới cái nhìn kinh ngạc của rất nhiều người, Trần Đồng Hoa tay không leo lên đỉnh tháp hải đăng của cảng Victoria cao tới trăm mét.

Cô ta đứng ở mép đài quan sát, hai tay vịn lan can.

Gió thổi trên biển bay phất phới kinh người, mang theo hơi mặn ướt át thổi lên khuôn mặt như tranh vẽ của Trần Đồng Hoa dữ tợn không gì sánh được, cũng thổi tung bộ váy cưới của cô ta trong trời đêm vô cùng bắt mắt.

Lúc này, quần chúng đã hiểu đây là xảy ra chuyện gì, rất nhiều người bắt đầu lên tiếng gọi, muốn ngăn cản Trần Đồng Hoa có suy nghĩ nông cạn.


Mà lúc này Trần Đồng Hoa lại không dừng chút nào, mà là thả người nhảy xuống thấp hải đăng.

Thế nhưng trong nháy mắt cô ta đang nhảy xuống, một bóng dáng từ trong đài quan sát như bóng ma nhảy ra, sau đó kéo cô ta lại ném một cái về phía đài quan sát.

“Rầm” một tiếng, Trần Đồng Hoa nặng nề nện xuống đất, cô ta dùng dằng muốn đứng lên tiếp tục nhảy xuống biển.

Vừa lúc đó, Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt ung dung đi tới, vứt một cái tát ở trên mặt của cô ta.

“Bốp” một tiếng, Trần Đồng Hoa bay ngang ra, đồng thời cũng làm cô ta từ trong trạng thái thôi miên cường độ thấp tỉnh lại.

"A! "
Tiếng kêu thảm thiết thê lương truyền ra, Trần Đồng Hoa ngã ngồi ở trên mặt đất, cuối cùng cũng tỉnh lại.

Cô ta phát hiện mình đang ở trong một căn phòng nhỏ đen nhánh, hơn nữa còn có người đánh cô ta một cái tát, để cho toàn thân cao thấp cô ta đau nhức.

“Đồ con rùa!”
Trong nháy mắt Trần Đồng Hoa phản ứng kịp, đợi đến khi thấy rõ ràng người đối diện là Bùi Nguyên Minh, cô ta lạnh lùng nói: “Anh muốn làm gì? Anh có tin tôi gọi cảnh sát không!”
Trong lúc nói chuyện, cô ta còn lấy điện thoại di động ra chuẩn bị gọi điện thoại.


“Bốp.

.


Bùi Nguyên Minh không có cho cô ta cơ hội, mà là lần thứ hai trở tay tát một cái, trực tiếp làm Trần Đồng Hoa lăn ở trên mặt dát.

Trần Đồng Hoa kêu thảm một tiếng, trên mặt một mảnh màu đỏ tươi, khóe miệng đều là máu bầm.

Cô ta thực sự khó có thể tưởng tượng người đàn ông trước mắt này thế mà không có bất kỳ thương hương tiếc ngọc gì, đối mặt với khuôn mặt như tranh vẽ vậy, thế mà anh còn xuống tay được.

Trần Đồng Hoa bụm mặt căm tức nhìn Bùi Nguyên Minh nói: “Họ Bùi, anh đừng nghĩ đến anh đánh tôi, là anh có thể muốn làm gì thì làm!”.

“Tôi cho anh biết, nếu như anh dám làm cái gì thì tôi nhất định sẽ lên án anh trên mạng xã hội!”
“Fans của tôi sẽ bóp chết anh!”.

“Tôi đánh cô chỉ là cho cô tỉnh táo lại, cho cô hiểu rõ tình cảnh của mình”
Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt nói.

“Hơn nữa nếu như không phải vừa lúc tôi đi ngang qua cứu cô thì bây giờ cô đã là một thi thể rồi”
"Cô không cảm ơn tôi, còn kêu gào như vậy, không cảm thấy chột dạ à?”
Bùi Nguyên Minh chỉ lan can bên người, thản nhiên nói: “Từ tháp hải đăng cảng Victoria nhảy xuống, lực to lớn đánh vào đủ để
cho cô trong nháy mắt vỡ nát nội tạng”




DMCA.com Protection Status