Bùi Cửu Phong ôm mặt, vẻ mặt vô cùng khó coi
Đối mặt với tên lưu mạnh không sợ chết Bùi Nguyên Minh, loại người còn nhẫn tâm hơn anh ta, anh ta thật sự có cảm giác khóc không ra nước mắt.
Trong lòng Bùi Cửu Phong vốn đã bị kinh sợ, nhưng uy nghiêm bấy lâu nay khiến anh ta không thể buông bỏ tôn nghiêm mà cầu xin lòng thương xót vào lúc này.
Hơn nữa anh ta biết rõ rằng bây giờ chỉ cần quỳ xuống cầu xin lòng thương xót như thế này, cho dù là Bùi Cửu Phong hay Bùi vệ, thì cũng đều sẽ trở thành trò cười lớn nhất ở hai thành Cảng Đổ.
"Cho anh một cơ hội cuối cùng, đánh gãy tay phải của mình, quỳ xuống dập đầu xin lỗi bà Đường"
"Bằng không, anh cứ việc chờ chết!"
Bùi Nguyên Minh điềm nhiên như không, nhưng anh đã tuyên bố số phận của Bùi Cửu Phong rồi.
Ngay khi Bùi Cửu Phong thần sắc dữ tợn và chuẩn bị đánh gãy tay mình, thì ngay lúc này, từ trên màn trời, đột nhiên có một tiếng gầm rất lớn truyền đến.
Sau đó, chỉ thấy mười cỗ máy màu đen vô cùng lớn ầm ầm kéo đến
Đó là một chiếc trực thăng vũ trang, chúng từ xa đến gần, cắt ngang qua biển mà đếb, mang theo sự dữ tợn và uy nghiêm đáng sợ đến khó tả.
Ngay lúc mọi người còn chưa kịp phản ứng, những chiếc trực thăng vũ trang này đã nhanh chóng bay trên đỉnh biệt thự hoa viên.
Sau đó, một khẩu súng khổng lồ vươn ra từ cabin và nhắm về phía tất cả Bùi vệ ở hiện trường.
Sau đó, một giọng nói vô cùng lạnh lùng truyền tới từ không trung.
"Đây là thân vệ của môn chủ Bùi môn."
"Nơi này đã được chúng tôi tiếp quản."
"Mau nộp vũ khí đầu hàng!"
Nghe vậy, Bùi Cửu Phong đang ôm mặt liền thay đổi sắc mặt, lần này xong rồi!
Mà cả đám tinh nhuệ Bùi vệ bỗng chốc ai nấy cũng toàn thân mềm nhũn, súng trong tay đều rơi lạch cạch xuống đất.
Những người này, ở hai thành Cảng Đổ hoành hành bá đạo, dám giẫm đạp lên mặt mọi người.
Nhưng trước mặt thân vệ của môn chủ, ai dám tác oai tác quái?
Bùi Vân Phi vô thức nói: "Môn chủ trở về rồi!"
Bùi Nguyên Minh vô thức liếc mắt nhìn đội hình trên không trung, trên mặt lộ ra vẻ thích thú.
Môn chủ Bùi Văn Cẩn hai thành Cảng Đổ này, đúng là có một chút thú vị.
Vậy mà lại mang thiên binh vạn mã từ nước ngoài trở về.
Đây là quay lại để cứu người thân? Hay là quay lại cần vương đây?
Dưới ánh mắt chăm chú đầy thú vị của Bùi Nguyên Minh, những chiếc trực thăng này lần lượt hạ xuống, dừng lại giữa hoa viên rộng lớn.
Sau đó, trong khi những món vũ khí lạnh đang giam giữ mọi người thì lúc này cabin mở ra.
Sau đó, chỉ thấy hơn hai mươi người đàn ông mặc quân phục màu đen từ trong nhảy xuống, tất cả đều cầm súng trên tay, nhìn mọi người trong sân với vẻ mặt lạnh lùng.
Sát khí trong người bọn họ so với đám tinh nhuệ Bùi vệ kia đáng sợ hơn một chút, quan trọng nhất chính là cái loại xem thường sinh tử kia, khiến người ta không khỏi sợ hãi.
Bùi môn Cảng Đổ, thân vệ của môn chủ.
Đây là một trong số át chủ bài mạnh nhất của Bùi môn.
Hơn nữa thân vệ của môn chủ đã đến, cũng có nghĩa là môn chủ đã đến.
Chẳng mấy chốc, một vài người trông như những người bình thường nam nữ già trẻ đều có bước ra, bọn họ giống như những du khách tham gia vào một đoàn du lịch, không khác gì những người bình thường.
Nhưng Bùi Nguyên Minh nhìn thoáng qua đã nhận ra, những người này đều là cao thủ hàng đầu, nhưng khí tức của bọn họ đều được che giấu rất tốt, người bình thường hoàn toàn không thể nhìn ra được manh mối.
Có thể nói những người này đều là tinh nhuệ trong đám thân vệ của môn chủ.
Cuối cùng, một người phụ nữ trẻ tuổi mặc bộ âu phục màu đen buộc tóc đuôi ngựa, cầm ô bảo vệ cho một người đàn ông trung niên cao ráo và đẹp trai bước ra.
Trong lúc người đàn ông trung niên này bước ra ngoài, không ai chú ý đến y phục của ông ta, nhưng lúc này, ông ta dường như tự nhiên trở thành trung tâm của một phương thế giới.
Môn chủ Bùi môn Cảng Đổ, Bùi Văn Cẩn!
Một trong số những người được xếp trên đỉnh kim tự tháp quyền lực nhất Đại Hạ.
- -----------------.